Bài đăng phổ biến

Thứ Hai, 27 tháng 12, 2010

Thơ Minh Hồ Đào năm 2010

Tháng 01

MỪNG TUỔI MẸ

Mỗi lần xuân về nhìn Mẹ thấy
nét già nua trên gương mặt ẩn hiện
chuỗi buồn thầm kín khua trong hồn
bởi mẫu tử chia xa

Mỗi lần xuân về
nhìn tóc mẹ trắng phao
hình dáng diễm kiều giờ còm cõi
run rẩy khi đông về
không như
những năm về trước

Ngày nào còn lo được
miếng ăn và giấc ngủ cho Mẹ
là ngày đó tôi thấy
lòng phơi phới.
Vì thấu hiểu công lao mẹ cha
Lo cho con
từ lúc còn ấu thơ cho
đến lúc trưởng thành
mỗi khi nhìn thấy con cười hay khóc
mà giọng nói vẫn ngọt ngào
vang vọng mãi ngàn sau

Mỗi mùa xuân về
tôi chúc mừng tuổi mẹ muôn bề,
muốn cầm giữ nét mẹ trẻ tươi.
Muốn thời gian ngừng lại
cho tình mẹ như sóng biển
rạt rào mãi không vơi

Tháng 09

TRỞ VỀ MỸ THO

Tôi trờ về Mỹ Tho
trong âm thầm thương tiếc
những ngày đang còn thơ
Con đường xưa vẫn đi
quanh co từng khu phố
đắm say đã tàn phai
Tôi trở lại Bến Tranh
nghe trống vắng tâm tình
lũ bạn bè thân yêu
Thôn xóm quen còn đây
nhưng người tình đâu thấy,
đắng cay thêm tràn đầy
Ôi ! Ôi Mỹ Tho mộng mơ
cô thôn nữ đa tình
với môi hồng đẹp xinh
Nay duyên kiếp đã ly tan
không gian buồn hiu hất
tơ lòng tha thiết mang
Tôi trở về Mỹ Tho
Cây cao còn in bóng
Khóm dừa vẫn còn tươi,
mây chiều trôi lững lờ
trên cao trời xanh thắm,
nắng pha sấc hoàng hôn
Tôi trở lại Mỹ Tho
bao dĩ vãng xa mờ
thoáng đưa hồn trong mơ
bên sông còn đìu hiu
Khói lam buồn xa lắc
con đò chiều cô liêu

KỶ NIỆM MỸ THO

Nhớ ngày xa quê hương
nhiều đêm dài thao thức
ước về lại Mỹ Tho
nhìn lại những con đò
xuôi ngược dòng Cửu Long
giữa những đám lục bình
bông tím lững lờ trôi
Mùa Trung thu năm nay
tôi có mặt Mỹ Tho
qua lại những chuyến đò
thăm Tân Long, cồn Phụng
với hàng dừa thẳng tắp
in bóng trên kênh đào
mà cõi lòng trống vắng
Anh vẫn còn ở cách xa
bao giờ mình chung bóng
trên quê hương Việt nam
không còn cảnh ly tan,
gia đình vui sum hợp,
ngắm hoàng hôn trên sông
uống nước dừa ngọt mát,
dạo phố dưới hàng Phượng
tàng lá xanh tươi mướt
Tôi trở về Mỹ Tho
cạnh mẹ già trông ̣đợ̣i
vui mừng khôn tả hết
Kỷ niệm ở nơi đây
bên gia đình đầm ấm
không bao giờ xóa nhòa
dù tận phương trời xa

Mỹ Tho ngày 21/09/10




Tháng 11

HAI VÌ SAO VỠ
(Để cảm tạ ông bà Roger & Marie NATAF)

Chín tháng mười hai tới đất Pháp
Tuyết rơi lạnh buốt táp thân gầy
Ngỡ ngàng ngôn ngữ lạ thay
Ngờ đâu Người mở vòng tay nhân từ

Giúp đỡ đầy xem như núm ruột
Lời Roger thông suốt hướng đi
Marie nào chẳng ngại chi
Tình thương ấp ủ mãi ghi suốt đời

Hai người đã về nơi nước Chúa
Tấm lòng vàng sáng tủa hào quang
Giã từ cõi tạm trần gian
Cháu con ở lại cưu mang ân tình

Ba mươi mốt năm in hình bóng
Dưỡng Phụ Mẫu lúc sống noi theo
Mộ bia cỏ dại xanh leo
Hai vì sao vỡ gương gieo tấm lòng

Vô biên giới như dòng sông Cửu
Chảy triền miên tích tụ phù sa
Cho nhân thế mãi đậm đà
Thiên thu bất biến như là biển non

15-11-10

Tháng 12

CHÂN TRỜI HẠNH PHÚC

Như còn vương vấn tơ duyên
kiếp này xui khiến hai miền biển non
gặp nhau lời ngỏ sắt son
mơ ngày nào kết trăm năm tuyệt vời

Từ nay hai ta không rời
dù cho vật đổi sao dời khắp nơi
tình ta luôn đẹp như thơ
mãi trên cung phím dây tơ không chùng

Đường trần ta chung bước
dòng đời lặng lẽ trôi
ngàn hoa hương lan tỏa
hạnh phúc tận chân trời
xuân về thêm nhựa sống
hạ đến đậm sắc hoa
thu qua chẳng tàn tạ
đông về tình thiết tha
biển cả còn mãi xanh
trong rì rào nhạc sóng
thuyền yêu luôn cập bến
hạnh phúc trong sáng ngời

Từ ngày nhẫn cưới trao nhau
mùa đông đan ngón tay vào chung đôi
thì thầm chia sẻ buồn vui
bên lò sưởi ấm lòng vui vô ngần

Ngàn năm mây bay lang thang
tình chàng ý thiếp luôn mang suốt đời
rực ngời hạnh phúc chân trời
ngày qua tháng lại cơ ngơi vững bền

26-12-2010