Bài đăng phổ biến

Thứ Ba, 4 tháng 10, 2011

Thơ mùa tháng 03-2011 của Minh Hồ Đào

XIN MẸ ĐỢI CON VỀ

Mẹ ơi ! Xin Mẹ đợi con về
Ngày mai không còn sống cảnh hai quê
Mẹ và con tay trong tay sung sướng
Dâng sóng tình thương tan biến tái tê

Mẹ ơi ! Xin Mẹ đợi con về
Cùng nhau mong chờ lắng nỗi thương đau
Lệ ngừng đong trên đôi môi son thắm
Nghe ấm lòng bao lâu nay vắng nhớ sao

Tiếng nói của con như là chim sáo
Giọng cười của mẹ như suối dạt dào
Con hồn nhiên bên đường đời dâu bể
Tâm không chút gì lo lắng lao xao

Mẹ ơi ! Xin Mẹ đợi con về
Niềm vui chung ngày ấy trổ muôn hoa
Nực nồng hương thơm mênh mông lan tỏa
Thôn xóm gần xa vang tiếng hát ca

Mẹ ơi ! Xin Mẹ đợi con về
Triền miên tâm còn nhớ cảnh thôn quê
Đượm tình yêu trong bao dung nhân thế
Chan chứa nồng say thay thế tái tê

Mẹ ơi ! Xin Mẹ đợi con về
Hằng mong trông nhìn thấy cảnh thương nhau
Quyện niềm mơ thiên thu không xa cách
Bên suốt đời con tươi vui ấm áp sao

24.03.2011

Thơ mùa tháng 09-2011 của Minh Hồ Đào

LỜI MẸ

Mẹ mong con có ngày về lại
Mẹ mong con Mẹ đừng xa mãi

Nơi quê nhà mòn mỏi đợi chờ
Con của Mẹ nỗi nhớ chơ vơ
Mẹ mong lúa chín vàng đồng xanh
Và cây trái sai cành trĩu nhánh
Mong quê mình đầy ắp tình người
Mong quê mình người biết thương người

Tình yêu thương nồng nàn vô bờ
Tình yêu thương tràn đầy ước mơ
Lòng của Mẹ luôn luôn khao khát
Con của Mẹ đứng thẳng làm NGƯỜI

Này con yêu nhớ lời Mẹ dặn
Gia tài Mẹ giang san gấm vóc
Con hãy gìn giữ đừng để mất
Từng tấc đất, từng hải đảo, từng con sông

Mẹ mong con của Mẹ từng ngày
Mẹ mong con của Mẹ từng ngày

Thơ mùa tháng 08-2011 của Minh Hồ Đào

SÁU MƯƠI NĂM

Sáu mươi năm niềm vui chưa trọn vẹn
Mối duyên thề hứa hẹn đã vỡ tan
Trong cuộc đời cứ nghe mãi lời than
Như gió lùa cành đan vàng lá úa

Sáu mươi năm nhảy múa dòng đời trôi
Cố gắng cười trên môi thay lệ đọng
Cho ước muốn chứa chan niềm hy vọng
Một mai kia cõi lòng ̣sẽ bình an

Sáu mươi năm sang trang cuộc sống mới
Vườn hoa yêu vun xới cả con tim
Cho lan tỏa hương tình luôn ngọt lịm
Như cuộc sống im lìm trong bóng tối

Sáu mươi năm nghẹt lối vì dĩ vãng
Gởi gió mây lãng đãng trôi thật xa
Cho tình sau luôn mãi được mặn mà
Luôn kề cận dẫu chỉ là tro bụi

20-08-11


VẪN CÒN NỢ NHAU


Vẫn còn nợ nhau, nên gặp nhau nữa
cuối đường đời còn chia sớt nhau khổ đau
Mùa tháng tám trời mới trút mưa Ngâu
Tạo duyên nối nhịp cầu từ kiếp trước

Vẫn còn nợ nhau như trăng tròn, rồi trăng khuyết
Tỏa ánh vàng mải miết sáng lũy tre
Vẫn còn nợ nhau, thốt nguyện câu thề
Xóa hết niềm đau về tháng cũ năm xưa

Vẫn còn nợ nhau, còn nợ nhau, từng đêm mất ngủ
Gởi gió vần thơ từ cõi lòng ta
Trong cuộc đời đôi khi không lối ra
Như hoàng hôn chiều tà lịm tím hồn

Vẫn còn nợ nhau, còn nợ nhau đến tàn hơi thở
Nhịp trái tim không còn đập song đôi
Vẫn còn nợ nhau, còn nợ nhau suốt cuộc đời nầy
Vẫn còn nợ nhau, mãi còn nợ nhau

140811

Thơ mùa tháng 07-2011 của Minh Hồ Đào

CHUYẾN ĐÒ CHIỀU

Một chuyến đò chiều nhớ chẳng phai
Đau thương nặng trĩu đôi vai gầy
Niềm đau chôn giấu theo mưa nắng
Đổ xuống đời người bao đắng cay

Độ ấy đến giờ cứ mãi vương
Con tim lặng lẽ trong đêm trường
Tìm đâu giây phút nguôi tâm sự
Cởi hết lòng sầu cho gió sương

Cô đơn bước đường về hun hút
Ánh nắng chiều trông hiu quạnh sao
Ngơ ngẩn nghe từng giọt lệ rớt
Thấm vào hồn lạnh giá khi nào?

Lỡ một chuyến đò ai biết không?
Niềm vui rộn rã đôi môi hồng
Còn đâu đôi lứa nên duyên nữa
Đã cuốn dòng tình tan ước mong

14-07-11

Thơ mùa tháng 06-2011 của Minh Hồ Đào

CHÚC MỪNG SINH NHẬT PHU QUÂN
LẦN THỨ 66
(20.06.1945)

Đời anh thấm thoát hai con sáu (66)
Sáu mươi sáu là con số đôi
Tiền hung gặp chút lôi thôi
Nhưng mà hậu kiết lên ngôi tuyệt trần
Em chúc anh vô ngần vui vẻ
Bên tai anh thỏ thẻ lời em
Ủi an những lúc ưu phiền
Vì ta đã kết nợ duyên kiếp này

250611

CHIỀU LANG THANG PHỐ LẠ

Một buổi chiều lang thang phố lạ
lòng ngỡ ngàng mọi ngả con đường
dập dìu bóng khách thập phương
không chừa khoảng trống, nắng vươn rực vàng

Hồi tưởng lại muôn ngàn kỷ niệm
theo dòng đời ẩn hiện triền miên
mong chờ một cõi bình yên
quay về con phố nơi miền quê xa
tuy chẳng bằng phồn hoa đô thị
xứ Người trang điểm mỹ miều thay
đâu quên thời tuổi mê say
thư sinh cắp sách đợi ngày rạng danh

Một buổi chiều phố thành thị lạ
nắng chẳng còn trải ngả đường đi
tâm tư tự hỏi còn gì...
làm thân chùm gởi đến khi nào về!
Cội nguồn xưa não nề một thuở
những dòng sông chuyên chở nghìn trùng
thuyền nhân tìm kiếm chân dung
đất lành chim đậu nơi vùng Tự Do

25.06.11

GỞI NGƯỜI VỪA QUEN
• cảm tác bài Gởi Người Mới Quen của Thi hữu Thanh Hương


Từng canh thâu yên lặng
Chẳng nghe tiếng chân người
Ôm cõi lòng trống vắng
Hoài niệm cuộc đời người

Dồn dập như tiếng trống
Gợi khơi ngọn lửa tình
Trong thời gian kết bạn
Biết bao kỷ niệm mình...

Tồn tại trong tim tôi
Dù năm tháng mãi trôi
Chân trời biển xa lạ
Theo từng bước chân ta

Ghi khắc sâu trong dạ
Quãng thời gian vừa quen
Bên dòng đời hối hả
Đắm say nhớ cuồng điên

Trời đất thấy đảo nghiêng
Vầng trăng thanh lộ sáng
Thấu suốt mọi ưu phiền
Gieo trong từng nốt nhạc

120611

GỬI NGƯỜI MỚI QUEN

Trong đêm khuya tĩnh lặng
Trong đêm khuya không người
Trong đêm khuya trống vắng
Người vừa quen tặng người

Bài nhạc lấp khoảng trống
Bài nhạc thật đậm tình
Bài nhạc vững tin bạn
Bóng tối chia đôi mình

Trong đời nàng , có tôi
Bóng đêm sẽ dần trôi
Cho đôi mình thôi lạ
Cho người về bên ta

Em , người non dạ
Em , người mới quen
Cho lòng tôi hối hả
Tưởng mình dường như điên

Bầu trời tối nghiêng nghiêng
Đêm khuya , trời gần sáng
Bên máy điện ưu phiền
Chợt trôi theo phiếm nhạc ...

Thanh Hương
110611

CHÀO MỪNG CÁT BỤI

Thật hân hoan chào mừng Cát Bụi
Góp gom lời thành núi chung vui
Bao ưu phiền hãy chôn vùi
Cùng nhau đoàn kết dưỡng nuôi chân tình

Bốn phương trời bình minh rạng rỡ
Cõi lòng người tươi nở như hoa
Hương thơm bát ngát đậm đà
Triền miên tô điểm ngôi nhà mới xây

• Ns. tro bụi phổ nhạc

Thơ mùa tháng 04-2011 của Minh Hồ Đào

KIẾP NẦY

Kiếp nầy em không ngờ
Có chồng là thi sĩ
Tập luyện em làm thơ
Bập bẹ hồn ủy mị
Nên mặt thường thẫn thờ
Nửa đêm chợt thức giấc
Không cần biết mấy giờ
Bật ngồi dậy lấy bút
Ghi lại mấy vần thơ
Vừa chớm trong tim óc
Ý tưởng đẹp như mơ
Ý tưởng đẹp như mơ

Kiếp nầy em đâu ngờ
Có người chồng thi sĩ
Nặng nợ ôm hoài thơ
Ngụp lặn hồn ủy mị
Bên cuộc đời lững lờ
Mỗi khi hạ bước đến
Muôn màu sắc ắp đầy
Ngập tràn mộng ước muốn
lưu lại dấu thời gian
bằng áng thơ chan chứa
Thắm nở tựa muôn hoa
Thắm nở vạn muôn hoa


Những buổi chiều những sáng
Huyền dịu nắng trải dài
Trời xanh mây lãng bãng
Cõi lòng đắm mê say
Mừng vui dâng trào đượm
khi viết được một bài
thơ dù rằng chưa hay

Kiếp nầy em xin trời
Chứng lòng thành mong mỏi
Chuyện nợ duyên đừng sai
Mặc kệ nghèo miễn được
Mang lại tình chẳng nghèo
Trổi lên hạnh phúc có
Ai tìm bóng tối đời?
Chặng đường gặp bước khó...
Muôn dặm chuốc sầu khơi
Ngày tháng trôi nhanh lắm
Sống hưởng tận vui tươi
Níu giữ chặt dây vui

14.04.2011

CỘI PHÚC

Đạo diệt khổ đưa về bến Giác
Chốn vô minh ô nhiễm thân người
Tham sân si mãi bên đời
Mong rằng Giới Định Huệ ngời trần gian

Cho thấu rõ soi màn bóng tối
khắp muôn phương, vạn lối đắm chìm
tương lai phật pháp tánh duyên
tiêu dao tự tại nơi miền thoát oan

cõi sinh tử mênh mang phiền não
nở hoa tâm ánh đạo vô ngần
vào trong biển Trí Tuệ nâng
kiện toàn, Thiện Mỹ, Thiện Chân tuyệt vời

Hoại, Diệt, khởi từ nơi Thành, Trụ,
Pháp vô thường vạn hữu ngàn năm
Cửa Từ Bi chẳng xa xăm
Mà đâu cũng có thể thân muôn loài

Nam mô Bổn Sư Thích Ca Mâu Ni Phật
Tự quy ý Pháp
Đương nguyện chúng sinh
Thấu rõ kinh tạng
Trí tuệ như biển

04-04-11

Thứ Hai, 4 tháng 4, 2011