KIẾP NẦY
Kiếp nầy em không ngờ
Có chồng là thi sĩ
Tập luyện em làm thơ
Bập bẹ hồn ủy mị
Nên mặt thường thẫn thờ
Nửa đêm chợt thức giấc
Không cần biết mấy giờ
Bật ngồi dậy lấy bút
Ghi lại mấy vần thơ
Vừa chớm trong tim óc
Ý tưởng đẹp như mơ
Ý tưởng đẹp như mơ
Kiếp nầy em đâu ngờ
Có người chồng thi sĩ
Nặng nợ ôm hoài thơ
Ngụp lặn hồn ủy mị
Bên cuộc đời lững lờ
Mỗi khi hạ bước đến
Muôn màu sắc ắp đầy
Ngập tràn mộng ước muốn
lưu lại dấu thời gian
bằng áng thơ chan chứa
Thắm nở tựa muôn hoa
Thắm nở vạn muôn hoa
Những buổi chiều những sáng
Huyền dịu nắng trải dài
Trời xanh mây lãng bãng
Cõi lòng đắm mê say
Mừng vui dâng trào đượm
khi viết được một bài
thơ dù rằng chưa hay
Kiếp nầy em xin trời
Chứng lòng thành mong mỏi
Chuyện nợ duyên đừng sai
Mặc kệ nghèo miễn được
Mang lại tình chẳng nghèo
Trổi lên hạnh phúc có
Ai tìm bóng tối đời?
Chặng đường gặp bước khó...
Muôn dặm chuốc sầu khơi
Ngày tháng trôi nhanh lắm
Sống hưởng tận vui tươi
Níu giữ chặt dây vui
14.04.2011
CỘI PHÚC
Đạo diệt khổ đưa về bến Giác
Chốn vô minh ô nhiễm thân người
Tham sân si mãi bên đời
Mong rằng Giới Định Huệ ngời trần gian
Cho thấu rõ soi màn bóng tối
khắp muôn phương, vạn lối đắm chìm
tương lai phật pháp tánh duyên
tiêu dao tự tại nơi miền thoát oan
cõi sinh tử mênh mang phiền não
nở hoa tâm ánh đạo vô ngần
vào trong biển Trí Tuệ nâng
kiện toàn, Thiện Mỹ, Thiện Chân tuyệt vời
Hoại, Diệt, khởi từ nơi Thành, Trụ,
Pháp vô thường vạn hữu ngàn năm
Cửa Từ Bi chẳng xa xăm
Mà đâu cũng có thể thân muôn loài
Nam mô Bổn Sư Thích Ca Mâu Ni Phật
Tự quy ý Pháp
Đương nguyện chúng sinh
Thấu rõ kinh tạng
Trí tuệ như biển
04-04-11
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét