CHUYẾN ĐÒ CHIỀU
Một chuyến đò chiều nhớ chẳng phai
Đau thương nặng trĩu đôi vai gầy
Niềm đau chôn giấu theo mưa nắng
Đổ xuống đời người bao đắng cay
Độ ấy đến giờ cứ mãi vương
Con tim lặng lẽ trong đêm trường
Tìm đâu giây phút nguôi tâm sự
Cởi hết lòng sầu cho gió sương
Cô đơn bước đường về hun hút
Ánh nắng chiều trông hiu quạnh sao
Ngơ ngẩn nghe từng giọt lệ rớt
Thấm vào hồn lạnh giá khi nào?
Lỡ một chuyến đò ai biết không?
Niềm vui rộn rã đôi môi hồng
Còn đâu đôi lứa nên duyên nữa
Đã cuốn dòng tình tan ước mong
14-07-11
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét