Bài đăng phổ biến

Chủ Nhật, 18 tháng 4, 2010

THƠ Minh Hồ Đào năm 2009

THƠ tháng 12

TÂM SỰ NGƯỜI GIÁO GIÀ
XA QUÊ HƯƠNG


Một buổi sáng giữa trời đông giá
Người giáo già hồi tưởng lại quê hương
Sau ba mươi năm rời bỏ
Ngôi trường xưa, cánh phượng đỏ, ve sầu

Tiếng xôn xao chào cờ buổi sáng
Tấm bảng đen, phấn trắng bụi mịt mờ
Len vào buồng phổi, thấm tận tim can
Nhưng không lấp được màng ước mơ

Một ngày mai rường cột nước nhà
Là những học sinh khắp gần xa
Thành những vị phát minh sáng kiến
Cho cái nhìn thế giới ngợi ca

Dù hôm nay sống cảnh tha hương
Vẫn nuôi dưỡng ý nguyện con đường
Trên quê nhà có thêm thầy cô giáo
Xóa mù chữ cất thêm nhà trường

091209
* Nhạc sĩ Nguyễn Minh Châu phổ nhạc

NHỚ

Kỷ niệm ngày đến Pháp
09-12-1979

Sáng nay trời ít nắng
Tiết trời đang trở lạnh
Một thoáng nhớ xa xưa
Đặt chân trên xứ Pháp
Với cõi lòng đong đưa
Thời gian trôi thật nhanh
Ba mươi năm vất vả
Nghĩ kiếm sống từng giờ
Với một đàn cháu nhỏ
Giờ đã hết chăm lo
Sứ mệnh đã hoàn thành
Hôm nay tuy cô quạnh
Nhìn người ở chung quanh
Vẫn miệt mài công việc
Thấy hạnh phúc trong ta
Không cầu mong gì cả


NGÀY GIỖ CHA VẮNG ANH
*Cảm tác bài Ngày Giỗ Cha Năm Nay của Minh Hồ

Lần giỗ thứ chín nầy mới vắng anh
Tuy nơi xa cũng hướng cả lòng thành
Món ăn bày biện đầy trên bàn cúng
vắng vẻ trong nhà nhưng không lạnh tanh

Xa cách đành phải chịu không đón đưa
Núi cao sương mù phủ cũng không vừa
Nỗi lòng em thế nào mong anh biết
Chỉ sợ tuyết lạnh mà chẳng ngại mưa

Thầm khấn thay anh với người khuất mặt
Độ trì cho người đang sống cảnh buồn hiu
Chân thành lời nguyện qua tàn nhang khói
Tròn cuộn không rơi chứng nhận ước điều

Sống cạnh Mẹ anh ráng lo thế em
Tuổi già chăm sóc trăn trở ban đêm
Để khi về lại cùng em đoàn tựu
Không hổ thẹn còn chữ hiếu ở tim

081209

NGÀY GIỖ CHA NĂM NAY

Ngày giỗ cha năm nay không có anh
Thắp nhang cùng em khấn nguyện lòng thành
Để mình em chạy lo bày bàn cúng
Váy lại trong căn nhà vắng lạnh tanh

Anh cũng không ngờ hoàn cảnh đẩy đưa
Phương xa anh cũng lo lắng đâu vừa
Đêm về ít ngủ mà ai nào biết
Thấu hiểu cho lòng anh như gió mưa

Có lẽ lần này lần cuối vắng mặt
Giỗ cha về sau không còn quạnh hiu
Lứa đôi quỳ lạy kính dâng hương khói
Tưởng niệm người quá cố khấn mọi điều

Mong mỏi an lành luôn luôn đến em
Trong thời gian bên gối lẻ ban đêm
Mai đây sẽ trở lại cảnh đoàn tựu
Trong túp lều lý tưởng hai trái tim

Minh Hồ
071209


**********************

THƠ tháng 11

ĐÊM MƯA THU

Có những đêm
tôi chợt mình thức giấc
nghe gió thu về
kêu réo bên mành
hòa giọt mưa rơi
tí tách ngoài hiên
trổi bâng khuâng
triền miên trong đêm vắng

Sống nơi này
nhớ bên kia vô tận
bờ cách ly
bao giờ hết chia lìa
Từng phố xá thênh thang
đây chìm lắng
khi mùa biển động l
lặn ánh sao khuya

Hãy ru ta
vào giấc ngủ mộng thường
Tiếng thác đổ
thay tiếng gầm đại dương
Hãy cho nhau
tình yêu vị ngọt mật
Bởi đời người
như chiếc lá thu phai

Vạt nắng ban mai
mỏi mòn chờ đợi
lung linh ánh trăng
để gởi chân tình
hàn huyên tâm sự
mang thân chùm gởi
mong mưa tan
lúc trời rạng bình minh

071109


****************************

THƠ tháng 08

TÂM SỰ MÙA VU LAN

Con gói tâm sự viết những giòng thư
Kể đời viễn xứ gian nan dật dờ
Nhiều đêm thao thức tuôn lệ hối hận
Ngày cha qua đời vắng đứa con thơ
Con gói tâm sự vào trong lá thư
Gởi về Mẹ bao năm xa mịt mờ
Qua mấy mùa Vu Lan con biền biệt
Xứ người, ôi nhung nhớ Mẹ vô bờ...
Không biết bao giờ được cảnh tương phùng
Khi đi lễ Chùa có Mẹ đi chung
Diễm phúc ngực con thầy cài hồng đỏ
Nhưng mất cha, lòng con cũng não nùng
Thêm mùa Vu Lan nữa vẫn xa nhau
Chốn quê nhà bây giờ mẹ ra sao?
Tóc mẹ trắng đầu con cũng sương điểm
Cùng một kiếp người cưu mang nỗi đau

310809

*Nhạc sĩ Hà Nhật Linh phổ nhạc

LƯU LUYẾN

Cháu đến rồi đi nhớ cả đời
Tiếng cười ròn rã lắm ai ơi
Sân ga vắng lặng tàu rời bến
Tim thắt quặn đau chẳng đợi mời
Đêm tối con đường xe vắng chạy
Bụi đường còn đọng lúc mưa rơi
Hàng cây mờ ảo trong sương lạnh
Xúc cảm trào dâng nghẹn thốt lời

290809

LỜI NGÂY NGÔ


Buổi sáng mai
mây bềnh bồng
muôn tia nắng
xuyên lá cành
sương ngủ say
như mọi ngày
quên năm tháng
đang xoáy mòn
hết tuổi xuân

Buổi sáng mai
đám mây hồng
trôi lang thang
tìm phương hướng
đâu bờ bến
có tiếng còi
tàu tiễn đưa

Người ra đi
không trở lại
cho nửa đời
ôm buồn tủi
đêm thổn thức
nghe ngậm ngùi
nhìn trăng khuất
thấy chồng chất
sóng trào đau

Buổi sáng mai
đàn chim én
rủ nhau vén
màn tin vui
trăm hoa n
ởdưới bình minh
vang tiếng hát
loang bát ngát
từ trẻ thơ
lời ngây ngô

110809

CHIỀU MƯA GỢI NHỚ

Chiều nay mây bay
không biết từ đâu đến
Nhìn mưa rơi
gợi biết bao niềm nhớ
Như màng nhện giăng
dầy đặc tim tôi
Thuở áo trắng
học trò xa xôi
Chiều nay trời âm u vần vũ
từng đàn chim kêu rũ
nhau trốn mưa
Giữa tiếng sấm rầm vang đưa
Mùa hạ trời nắng đốt
chờ đổ mưa tươi tốt
cây xanh
giữa cánh đồng lúa chung quanh

090809

***************************

THƠ tháng 07

NGƯỜI NHẠC SĨ VÀ BẢN TÌNH CA

Một ngày nàongười nhạc sĩ sẽ già nua
nghe lại những bản nhạc mình
viết lên từ tuổi xuân xinh
vắt óc tim ra từng nốt nhạc trổi trên phím đàn
qua bao đêm không ngủ
an ũi tinh thầnkhi được tiếng ngợi khen

Bỗng một ngày theo đoàn người lìa quê hương
Bơ vơ nơi xứ lạvẫn mang kiếp tằm nhả tơ
dòng suối nhạc
triền miên chảy không ngừng
bốn mùa Xuân Hạ Thu Đông

Nhìn cánh đồng hoa trổ
muôn sắc khoe màu
dưới nắng mai rực rỡ bầu trời
Nghe tiếng ve sầu vang khúc nhạc hè
lan tỏa đâu đâu
Ngắm ánh trăng soi sáng màn tối đêm thâu
tháo tuôn lời tình tự cho nhau
Người nhạc sĩ nay đã già yếu
những ngón tay không còn nhanh nhẹn
lướt qua phím đàn như thuở xa xưa
tâm hồn chứa chan tả sao cho vừa
khi nghe lại những dòng nhạc tình yêu đôi lứa
tình yêu nước non
Vơi nỗi xót xa thân phận
Khi còn ở nơi xứ người
vẫn ước mong một ngày
khắp nơi
Tay trong tay vui hát
dưới bầu trời tự do
trên quê hương ta

160709

*Nhạc sĩ Nguyễn Minh Châu phổ nhạc

**********************************

THƠ tháng 04

Niềm Đau Chôn Giấu

Bao nhiêu năm nỗi đau ta chôn giấu
Bao nhiêu năm nương náu mãi xứ người
Bao nhiêu năm trên mí mất không vơi
Muôn giọt lệ tuôn rơi vào tâm não

Ngày rời quê hương cõi lòng mưa bão
Tiếng mẹ già khuyên bảo tiễn con đi
Bước chân ta mang theo nỗi sầu bi
Còn đâu nữa những gì trong mơ ước

Nơi hoang đảo muôn triệu người mong được
Đến bờ tự do tìm lại thiên đường
Từ khi đất nước lâm cảnh nhiễu nhương
Bao lầm than vô lường... Ôi khó tả !

Bao nhiêu năm nỗi đau người khắp ngả
Bao nhiêu năm ròng rã nhận ưu phiền
Bao nhiêu năm nơi xứ lạ triền miên
Mong có ngày đoàn viên trên đất Mẹ

Tình mẫu tử tương phùng ̣đêm thỏ thẻ
Kể thời gian buồn tẻ sống xa nhau
Người đi kẻ ở hết nỗi thương đau
Hoa hạnh phúc dạt dào hương sắc tỏa
200409


*Nhạc sĩ Nguyễn Hữu Tân phổ nhạc

*********************

THƠ tháng 01

NỖI ĐAU MÙA ĐÔNG

đồng bằng tuyết trắng phủ
Mùa đông hồ đóng băng
che khuất nắng đang ngủ
trong bầu trời mây giăng

băng gỗ ngày xưa đó
ngấm mưa rêu phủ đầy
dưới rừng phong nhiều gió
vài lá úa xoắn quay

bụi bám cay mí mắt
giữa ban mai mù sương
bãi cỏ còn đậm đặc
màn nước mỏng mặt đường

bài thánh kinh vang dội
hòa lẫn tiếng chuông chùa
ngân vang cùng một cõi
không gian của đầu mùa

cầu xin muôn điều phước
đem lại cho chúng sanh
thế giới thoát bể khổ
an khang hưởng Thái bình

050109

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét